Bạn đã từng bực dọc, khó chịu vì bố, mẹ mình chưa?
Câu chuyện kể về một cậu bé có mẹ mất sớm, bố một mình nuôi dạy cậu khôn lớn. Bố của cậu, là một người chăm chỉ, ông làm lụng suốt ngày nhưng vẫn nghèo.
Cậu luôn hỏi bố mình rằng: “tại sao nhà mình lại nghèo?” Bố cậu mỉm cười và nói với cậu rằng: “Giàu, không phải là con có bao nhiêu tiền? mà là con có thể cho đi bao nhiêu!”
Đối với cậu, ông là một người không thành công và nghèo khổ. Cậu không thích điều này… Câu không muốn mình giống bố, cậu muốn mình giàu có, thành công.
Câu chăm chỉ học hành, và rồi cậu nhận được học bổng của một trường đại học lớn ở California
Rồi cậu tốt nghiệp và đi làm tại một công ty lớn, câu rất bận bịu với công việc của mình. Cậu thường xuyên không về nhà thăm bố kể cả trong dịp năm mới….Rồi cậu cũng đạt được thành công.
Thời gian trôi đi, một ngày cậu nghe tin bố cậu qua đời…
Sau khi làm xong tang lễ cho bố, cậu trở về nhà cũ của mình, dọn dẹp lại những đồ cũ của bố cậu. Cậu tìm thấy rất nhiều bức thư cảm ơn vì cậu đã quyên góp cho một quỹ từ thiện.
Cậu rất ngạc nhiên và liên hệ với quỹ từ thiện để giải thích sự hiểu nhầm này.
Thế nhưng, khi đến nơi và tìm hiểu
Đó hóa ra là những đồng xu mà bố cậu cho cậu, tiết kiệm cho cậu để quyên góp cho những cô bé, cậu bé tàn tật.
Bố cậu mặc dù mang bệnh nhưng vẫn luôn làm việc chăm chỉ có đến cuối đời mình để có thể giúp đỡ thêm cho những người già, trẻ em, người tàn tật, những người gặp khó khăn…
Bố cậu chưa từng nói cho cậu về những điều đó, Và đó là lúc cậu thật sự nhận ra mình đã hiểu sai và thiếu quan tâm, khinh thường bố mình như thế nào…
Cậu đã khóc và nguyện tiếp tục làm những việc mà bố cậu đã từng: giúp đỡ những người kém may mắn…
Hãy sống hiếu thuận với bố mẹ khi còn có thể, đừng để rồi một khi người không còn nữa thì đã muộn rồi!